Tham nhũng qua “nhóm thân hữu”
50% DN được hỏi đã nói rằng nhóm các DN có quan hệ
với quan chức có ảnh hưởng ngày càng mạnh mẽ hơn trong hoạch định chính
sách.
Trước thực trạng này,
Ủy ban Kiểm tra Trung ương Đảng (UBKTTƯ) đã xây dựng đề tài khoa học
“Nghiên cứu mối quan hệ (MQH) không bình thường giữa một bộ phận cán bộ,
đảng viên có chức, quyền với doanh nghiệp (DN) để trục lợi: Thực trạng
và giải pháp phòng, chống thông qua công tác kiểm tra, giám sát của
Đảng”. Đề tài đang được lấy các ý kiến góp ý để hoàn thiện.
Quan hệ với quan chức = sức mạnh DN
UBKTTƯ nhận định: “Trong sản xuất, kinh doanh, ngoài
MQH với khách hàng, cổ đông, người lao động…, DN còn phải có một MQH rất
quan trọng với hệ thống chính trị các cấp mà thực chất là quan hệ với
cán bộ, đảng viên có chức quyền. DN càng lớn thì MQH này càng rộng. Hiện
nay, một số DN còn tổ chức một bộ phận trực thuộc giám đốc hoặc HĐQT
với chức năng duy nhất là duy trì và mở rộng MQH với chính quyền và cán
bộ, đảng viên của chính quyền đó”.
Theo đó, MQH với quan chức trong hệ thống chính trị
được nhìn nhận là một lợi thế trong cuộc chạy đua cạnh tranh trên thương
trường. “Các DN còn lấy thước đo sự quen biết với số lượng cán bộ có
chức vụ quan trọng, những cán bộ liên quan đến những quyết sách về tài
chính, đất đai, ngân hàng, dự án… thì càng có vị thế và cơ may giành
thắng lợi trong kinh doanh càng nhiều. Đáng lưu ý là MQH này đang nhuốm
màu “lợi ích”” - nhóm nghiên cứu của UBKTTƯ nhận xét.
Thi tuyển cán bộ, công khai, minh bạch và dân chủ
trong công tác tổ chức là những giải pháp phòng ngừa MQH không bình
thường giữa quan chức với DN để trục lợi. Ảnh: HTD
Tuy nhiên, nhóm nghiên cứu cũng cho rằng: Nếu quan
chức và DN thực sự muốn tìm MQH với nhau dựa trên lợi ích chung của cộng
đồng thì điều đó lại mang sự tích cực. Nó sẽ giúp cho hai bên (chính
quyền và DN) hiểu nhau hơn. DN có cơ hội chỉ ra những khiếm khuyết của
chính sách qua quá trình thực thi. Cán bộ quản lý nhà nước từ đó kịp
thời điều chỉnh những sơ hở trong quản lý. Còn quan chức muốn thực sự
thu hút DN về đầu tư tại địa phương thì họ có nhiều thiện chí hỗ trợ,
ủng hộ và sẵn lòng tạo điều kiện cho DN phát triển.
Chi phối phát triển kinh tế
UBKTTƯ chỉ ra rằng bản chất của MQH không bình thường
giữa quan chức với DN để trục lợi là một dạng tham nhũng đặc biệt dẫn
đến “lợi ích nhóm”. Nó có thể chi phối cả nền kinh tế, thậm chí là chính
trị. Tác hại của MQH này sẽ làm cản trở quá trình phát triển kinh tế
nhanh và bền vững vì nó tạo ra môi trường kinh doanh thiếu lành mạnh,
không bình đẳng. MQH này sẽ bóp méo các chính sách của Nhà nước thay vì
ban hành để phục vụ đại bộ phận nhân dân thì nó lại quay hướng để phục
vụ cho một số ít DN hình thành và phát triển “lợi ích nhóm”.
“Kiểu làm ăn như vậy không sớm thì muộn sẽ hủy hoại
môi trường kinh doanh. Nếu chúng ta không cải thiện thì “cỏ dại sẽ mọc
lấn hết lúa (“lúa” ở đây được hiểu là các DN kinh doanh đàng hoàng)” -
nhóm nghiên cứu nhận định và dẫn chứng bà Virginia Foote - Chủ tịch Hội
đồng thương mại Việt-Mỹ đã từng cảnh báo: “Nếu cứ tiếp tục kinh doanh
không giống ai như vậy, DN Việt Nam sẽ khó có thể làm ăn toàn cầu”.
Ngoài ra, tác hại của MQH không bình thường còn làm
suy yếu sự lãnh đạo của Đảng và sự quản lý của Nhà nước về kinh tế. MQH
này sẽ dẫn đến suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống của bộ
phận không nhỏ cán bộ, đảng viên. Mặt khác, nó làm mất lòng tin của nhân
dân.
Nhiều quan chức có DN vây quanh
Đề tài của nhóm nghiên cứu cũng “điểm mặt”: Hiện nay,
các DN đã bắt đầu quan tâm đến nhóm lợi ích trong vận động điều hành
chính sách. Đã có dấu hiệu manh nha của “nhóm thân hữu”. Xung quanh một
số nhân vật chủ chốt có vai trò quan trọng trong các quyết sách về kinh
tế của Nhà nước đã thấp thoáng sự hiện diện của các DN thuộc các loại
hình khác nhau.
“Cũng có hiện tượng một nhóm DN nào đó dưới sự bảo
trợ của một số cá nhân quan chức đã có điều kiện thuận lợi hơn và có tốc
độ tăng trưởng vượt trội. Trong khi đó, những DN khác phải nhờ cậy DN
thân tín với quan chức đó. Thậm chí đang có những DN có thể dễ dàng ra
vào nhà của một số nhân vật quyền lực ở trung ương và địa phương”.
Theo đó, “nhóm thân hữu” này có quan hệ hai chiều
trong việc quan chức dàn xếp để DN nhận được ưu đãi. Ngược lại, DN hoặc
là phải đóng góp vào sự phát triển của địa phương để làm nổi bật thành
tích của quan chức, hoặc cung cấp cho quan chức các phương tiện có thể
leo cao hơn, để lo lót, chạy chọt. Hiện tượng các DN bao cấp cho một số
quan chức dưới hình thức cung cấp các dịch vụ VIP như chơi golf,
massage, du lịch, du học cho con cái… đã xuất hiện. Những xôn xao về
những doanh nhân có quyền lực ngầm trong quan hệ với quan chức không
phải là ít.
Nhóm nghiên cứu UBKTTƯ cũng cho hay đang có hiện
tượng lợi ích cục bộ ở nhóm cán bộ thoái hóa trong các cơ quan quản lý
kinh tế của Nhà nước. Thay vì sử dụng quyền lực nhà nước để giữ trật tự,
kỷ cương thì họ lại sử dụng quyền lực của nhóm để ăn chia với DN. Trong
khi đó, DN nhà nước có vị trí đặc biệt, vừa độc quyền, vừa quản lý tài
sản khổng lồ, vừa tự chủ rộng rãi… lại không đi kèm trách nhiệm giải
trình cao nên nhiều DN nhà nước là đầu mối để nhiều quan chức thiết lập
các đường dây vụ lợi cho mình.
Biểu hiện dễ thấy nhất là nhiều quan chức tạo ô dù để
bổ nhiệm người thân tín của mình vào các vị trí chủ chốt. Đặc biệt,
nhiều DN đã chuyển các cổ phần béo bở cho một số quan chức nhưng cho
người khác đứng tên, đổi lại là họ được nhận những chế độ, chính sách
riêng...
Chống “tư duy nhiệm kỳ” và “hiệu ứng 59”
Nhóm nghiên cứu đưa ra các giải pháp phòng ngừa MQH
không bình thường giữa quan chức với DN để trục lợi gồm: Lấy phiếu tín
nhiệm quan chức (kể cả tại tổ dân phố); công khai, minh bạch và dân chủ
trong công tác tổ chức cán bộ; tăng cường sự giám sát; thi tuyển cán bộ;
tăng cường thanh kiểm tra…
Nhưng đáng quan tâm hơn là các biện pháp phát hiện và
xử lý quan chức tham nhũng. Theo nhóm nghiên cứu phải xử lý và đề nghị
xử lý kịp thời, nghiêm minh những cán bộ, đảng viên thực hiện không
nghiêm các quy định của Đảng, Nhà nước và để người thân trong gia đình
vi phạm. Đồng thời, xử lý nghiêm cả DN có quan hệ không bình thường với
cán bộ, đảng viên có chức quyền. Tịch thu tài sản do MQH không bình
thường với DN mà có, kể cả khi người đó đã nghỉ hưu hoặc đã chết. Mặt
khác, đảng viên vi phạm tham nhũng chưa đến mức độ xử lý hình sự cũng
không được giữ các chức vụ lãnh đạo Đảng, Nhà nước ở các cấp.
Tham nhũng nghìn tỉ thời ông Trọng được lôi ra phục vụ Hội nghị Trung ương 7?
10/04/2013
Cố tình “tạo điều kiện” cho doanh
nghiệp, làm thất thu thuế của nhà nước hàng nghìn tỉ đồng, được doanh
nghiệp lại quả biệt thự triệu đô. Tiêu cực đặc biệt nghiêm trọng diễn ra
dưới thời Bí thư Thành ủy Nguyễn Phú Trọng cuối 2004. Các cá nhân liên
quan: Phan Văn Khải,Nguyễn Công Tạn, Nguyễn Phú Trọng, Hoàng Văn Nghiên,
Vũ Hồng Khanh … Gần 10 năm sau, hàng nghìn biệt thự bị “phanh” lại khi
xin cấp sổ đỏ. Các cơ quan Trung ương và Hà Nội đang đau đầu về vụ truy
thu hàng nghìn tỉ tại khu đô thị lớn nhất và sang trọng nhất cả nước –
CIPUTRA, Phú Thượng, Tây Hồ. Sắp tới Hội nghị TW 7, vụ này lại được móc
ra đặt vào tay Nguyễn Bá Thanh để xem Ban Nội chính hành xử ra sao.
Nhằm giúp doanh nghiệp trốn mức thuế sắp áp dụng từ 1/1/2005, ngày 14/12/2004, Hoàng Văn Nghiên (Chủ tịch Hà Nội), dĩ nhiên được Thành ủy đứng đầu là Bí thư Trọng bật đèn xanh đã ban hành quyết định “ưu tiên” cho CIPUTRA nộp thuế theo mức “đặc cách”. Quyết định do Hoàng Văn Nghiên ban hành đã khiến nhà nước thiệt hại trên 3000 tỉ đồng. Được hưởng siêu lợi nhuận này là nhà đầu tư bất động sản CIPUTRA. Phương pháp ông Nghiên, ông Trọng “tính giúp” cho CIPUTRA đến bây giờ đang gây ra tranh cãi lớn.
Ngay tại Hội nghị toàn quốc về chống thất thu thuế 3/2013 vừa qua, trường hợp CIPUTRA bị bộ Tài chính (dưới sự chỉ đạo của đồng chí X) nêu đích danh là vụ trốn thuế lớn nhất lịch sử Việt Nam và yêu cầu các cơ quan chức năng sớm điều tra, truy cứu trách nhiệm cá nhân kể cả có cán bộ hiện làm rất to.
Dưới sức ép phe phái, vừa qua, Hà Nội buộc phải ép CIPUTRA nộp lại 1400 tỉ đồng trong số hơn 3000 tỉ đã bị cố tình tính sai. Hàng nghìn biệt thự triệu đô không được cấp sổ đỏ bởi đất CIPUTRA thuê có thời hạn 50 năm bị cố tình áp sai thuế một cách nghiêm trọng. Hiện, liên doanh bất động sản kinh doanh khu đô thị CIPUTRA đứng trước bờ vực phá sản. Hàng trăm héc ta đất vàng không sử dụng cả chục năm. Khu mua sắm CIPUTRA Mall (đường Lạc Long Quân) khổng lồ đang bỏ hoang là minh chứng cho sự lãng phí, tiêu cực khủng khiếp dưới thời ông Nguyễn Phú Trọng.
Để dựng bình phong che giấu tiêu cực, hàng chục biệt thự triệu đô đã được biếu không cho các “gia đình chính sách” (lãnh đạo tiền bối – kể cả còn sống và đã chết) như Nguyễn Văn Trân, Trần Duy Hưng … Hà Nội lại đem mảnh đất vàng Võng Thị ngay sát Hồ Tây “hiến” cho Tổng bí thư Nông Đức Mạnh (lúc còn đương chức) làm biệt thự riêng để chỉ đạo Thanh tra CP “làm êm” vụ CIPUTRA. Mảnh đất vàng này đã từng được “cơ cấu’ cho 1 đại tướng lừng danh. Do việc chạy lễ này của Hà Nội mà đại tướng có nguy cơ lâm cảnh vô gia cư vì biệt thự cụ này đang ở bị quy hoạch bảo tồn quần thể Ba Đình.
Hiện, dân tình đang xôn xao rằng đồng chí X ra đòn hiểm thật, cho quân chọc vào hai vụ tiêu cực đất đai (một tại Đà Nẵng, một tại Hà Nội), đều hàng nghìn tỉ và liên quan trực tiếp đến người đứng đầu bộ máy Nội chính, Chống tham nhũng khiến các cơ quan này vừa bày ra đã có nguy cơ chết yểu.
Vinashin:
Nguyên chủ tịch quốc hội Nguyễn Văn An nói rằng vụ Vinashin "vừa là hậu quả của khủng hoảng kinh tế toàn cầu, vừa có căn nguyên sâu xa bắt nguồn từ lỗi của hệ thống, lỗi từ gốc, từ chủ trương của Ban Chấp hành Trung ương và của Bộ Chính trị xuất phát từ quan điểm rằng: xã hội xã hội chủ nghĩa phải được xây dựng dựa trên ... chế độ công hữu về tư liệu sản xuất chủ yếu. Mô hình này lại xuấ...t phát từ một lý thuyết cực đoan cho rằng: tư hữu về tư liệu sản xuất là nguồn gốc của mọi sự bóc lột...Từ một lý thuyết cực đoan đi tới một mô hình kinh tế không có động lực mà thực tế cuộc sống đã bác bỏ. Chính phủ là người thực thi chủ trương đó của Đảng về mặt nhà nước. Ban Chấp hành Trung ương và Bộ Chính trị có quyền lớn như vậy thì có phải chịu trách nhiệm gì không?."
Cùng chung ý kiến, tổng giám đốc tập đoàn InvestConsult Group Nguyễn Trần Bạt nhận định rằng "một cá nhân dù tài đến mấy, dù "độc ác" đến mấy cũng không có khả năng phá hoại đến 80.000 tỷ trong vòng vài ba năm...và đất nước của chúng ta không có nhiều 80.000 tỷ mà chỉ có độ vài ba chục lần 80.000 tỷ thôi... Chúng ta không có trong hệ thống nhà nước của mình một cơ chế báo động đủ nhạy cảm để có thể ngăn chặn tai họa ở một giai đoạn đầu tiên. Cho nên, dứt khoát phải khẳng định rằng không có lỗi cá nhân tuyệt đối trong sai lầm này, mà đây là một lỗi có chất lượng hệ thống, và lỗi hệ thống ấy chính là thiếu hệ thống báo động về các tai họa tài chính. Hiện tượng Vinashin bộc lộ cho Đảng, Chính phủ, Quốc hội của chúng ta hiểu rằng, nếu có những tên kẻ trộm thông minh hơn thì nó có thể khoắng hết tài sản quốc gia, bởi vì chúng ta không có hệ thống báo động như vậy."
Nhằm giúp doanh nghiệp trốn mức thuế sắp áp dụng từ 1/1/2005, ngày 14/12/2004, Hoàng Văn Nghiên (Chủ tịch Hà Nội), dĩ nhiên được Thành ủy đứng đầu là Bí thư Trọng bật đèn xanh đã ban hành quyết định “ưu tiên” cho CIPUTRA nộp thuế theo mức “đặc cách”. Quyết định do Hoàng Văn Nghiên ban hành đã khiến nhà nước thiệt hại trên 3000 tỉ đồng. Được hưởng siêu lợi nhuận này là nhà đầu tư bất động sản CIPUTRA. Phương pháp ông Nghiên, ông Trọng “tính giúp” cho CIPUTRA đến bây giờ đang gây ra tranh cãi lớn.
Ngay tại Hội nghị toàn quốc về chống thất thu thuế 3/2013 vừa qua, trường hợp CIPUTRA bị bộ Tài chính (dưới sự chỉ đạo của đồng chí X) nêu đích danh là vụ trốn thuế lớn nhất lịch sử Việt Nam và yêu cầu các cơ quan chức năng sớm điều tra, truy cứu trách nhiệm cá nhân kể cả có cán bộ hiện làm rất to.
Dưới sức ép phe phái, vừa qua, Hà Nội buộc phải ép CIPUTRA nộp lại 1400 tỉ đồng trong số hơn 3000 tỉ đã bị cố tình tính sai. Hàng nghìn biệt thự triệu đô không được cấp sổ đỏ bởi đất CIPUTRA thuê có thời hạn 50 năm bị cố tình áp sai thuế một cách nghiêm trọng. Hiện, liên doanh bất động sản kinh doanh khu đô thị CIPUTRA đứng trước bờ vực phá sản. Hàng trăm héc ta đất vàng không sử dụng cả chục năm. Khu mua sắm CIPUTRA Mall (đường Lạc Long Quân) khổng lồ đang bỏ hoang là minh chứng cho sự lãng phí, tiêu cực khủng khiếp dưới thời ông Nguyễn Phú Trọng.
Để dựng bình phong che giấu tiêu cực, hàng chục biệt thự triệu đô đã được biếu không cho các “gia đình chính sách” (lãnh đạo tiền bối – kể cả còn sống và đã chết) như Nguyễn Văn Trân, Trần Duy Hưng … Hà Nội lại đem mảnh đất vàng Võng Thị ngay sát Hồ Tây “hiến” cho Tổng bí thư Nông Đức Mạnh (lúc còn đương chức) làm biệt thự riêng để chỉ đạo Thanh tra CP “làm êm” vụ CIPUTRA. Mảnh đất vàng này đã từng được “cơ cấu’ cho 1 đại tướng lừng danh. Do việc chạy lễ này của Hà Nội mà đại tướng có nguy cơ lâm cảnh vô gia cư vì biệt thự cụ này đang ở bị quy hoạch bảo tồn quần thể Ba Đình.
Hiện, dân tình đang xôn xao rằng đồng chí X ra đòn hiểm thật, cho quân chọc vào hai vụ tiêu cực đất đai (một tại Đà Nẵng, một tại Hà Nội), đều hàng nghìn tỉ và liên quan trực tiếp đến người đứng đầu bộ máy Nội chính, Chống tham nhũng khiến các cơ quan này vừa bày ra đã có nguy cơ chết yểu.
Vinashin:
Nguyên chủ tịch quốc hội Nguyễn Văn An nói rằng vụ Vinashin "vừa là hậu quả của khủng hoảng kinh tế toàn cầu, vừa có căn nguyên sâu xa bắt nguồn từ lỗi của hệ thống, lỗi từ gốc, từ chủ trương của Ban Chấp hành Trung ương và của Bộ Chính trị xuất phát từ quan điểm rằng: xã hội xã hội chủ nghĩa phải được xây dựng dựa trên ... chế độ công hữu về tư liệu sản xuất chủ yếu. Mô hình này lại xuấ...t phát từ một lý thuyết cực đoan cho rằng: tư hữu về tư liệu sản xuất là nguồn gốc của mọi sự bóc lột...Từ một lý thuyết cực đoan đi tới một mô hình kinh tế không có động lực mà thực tế cuộc sống đã bác bỏ. Chính phủ là người thực thi chủ trương đó của Đảng về mặt nhà nước. Ban Chấp hành Trung ương và Bộ Chính trị có quyền lớn như vậy thì có phải chịu trách nhiệm gì không?."
Cùng chung ý kiến, tổng giám đốc tập đoàn InvestConsult Group Nguyễn Trần Bạt nhận định rằng "một cá nhân dù tài đến mấy, dù "độc ác" đến mấy cũng không có khả năng phá hoại đến 80.000 tỷ trong vòng vài ba năm...và đất nước của chúng ta không có nhiều 80.000 tỷ mà chỉ có độ vài ba chục lần 80.000 tỷ thôi... Chúng ta không có trong hệ thống nhà nước của mình một cơ chế báo động đủ nhạy cảm để có thể ngăn chặn tai họa ở một giai đoạn đầu tiên. Cho nên, dứt khoát phải khẳng định rằng không có lỗi cá nhân tuyệt đối trong sai lầm này, mà đây là một lỗi có chất lượng hệ thống, và lỗi hệ thống ấy chính là thiếu hệ thống báo động về các tai họa tài chính. Hiện tượng Vinashin bộc lộ cho Đảng, Chính phủ, Quốc hội của chúng ta hiểu rằng, nếu có những tên kẻ trộm thông minh hơn thì nó có thể khoắng hết tài sản quốc gia, bởi vì chúng ta không có hệ thống báo động như vậy."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét